Cùng với xu thế hội nhập của nền kinh tế với thế giới, vấn đề bản quyền và sở hữu trí tuệ đang ngày càng được các cơ quan chức năng lẫn doanh nghiệp quan tâm. Hãy cùng SoHuuTriTue.com tìm hiểu chi tiết về vấn đề này trong bài viết sau đây nhé!
1. Căn cứ xác định hành vi xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ:
Khi xác định một hành
vi có phải là hành vi xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ hay không cần căn cứ đủ
trên 4 yếu tố trên. Cụ thể là:
Thứ
nhất,
đối tượng bị xem xét thuộc phạm vi các đối tượng đang được bảo hộ quyền sở hữu
trí tuệ:
Theo quy định tại Điều
3 Nghị định 105/2006/NĐ-CP thì: "Đối tượng bị xem xét" là đối tượng bị
nghi ngờ và bị xem xét nhằm đưa ra kết luận đó có phải là đối tượng xâm phạm
hay không. Đối tượng đang được bảo hộ được quy định tại Điều 6 của nghị định
này và Điều 6 của Luật sở hữu trí tuệ.
Thứ
hai,
có yếu tố xâm phạm trong đối tượng bị xem xét:
Yếu tố xâm phạm ở đây
được hiểu là yếu tố xuất hiện khi có hành vi xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ. Các
yếu tố xâm phạm được quy định cụ thể tại nghị định 105/2006/NĐ-CP từ Điều 7 đến
Điều 14.
Thứ
ba,
yếu tố chủ thể:
Chủ thể thực hiện hành
vi bị xem xét không đáp ứng đủ điều kiện pháp luật quy định, họ không phải là
chủ sở hữu của quyền sở hữu trí tuệ, cũng không phỉa là người được pháp luật hoặc
cơ quan có thẩm quyền cho phép theo quy định của Luật sở hữu trí tuệ.
Thứ
tư,
hành vi bị xem xét xảy ra tại Việt Nam:
Nếu hành vi này không xảy
ra tại Việt Nam thì pháp luật Việt Nam không thể điều chỉnh. Việc này phù hợp với
nguyên tắc lãnh thổ trong lĩnh vực sở hữu trí tuệ trong Tư pháp quốc tế. Bởi
lĩnh vực sở hữu trí tuệ là một lĩnh vực khá phức tạp, đòi hỏi phải được xem xét
một cách chính xác và phù hợp nhất. Việc pháp luật các nước có quy định khác
nhau trong vấn đề quyền sở hữu trí tuệ chính là đặc điểm mà do đó không thể xem
xét một hành vi liên quan đến sở hữu trí tuệ xảy ra trên phạm vi lãnh thổ một
quốc gia bằng pháp luật của quốc gia khác. Hành vi bị xem xét phải xảy ra tại
Việt Nam, nếu nó xảy ra tại nước khác thì không được coi là hành vi xâm phạm.
2. Các hành vi xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ
Các hành vi xâm phạm quyền tác giả:
Căn cứ theo Điều 28 Luật
sở hữu trí tuệ năm 2005 (sửa đổi, bổ sung năm 2009) quy định hành vi xâm phạm
quyền tác giả bao gồm:
+ Chiếm đoạt quyền tác
giả đối với tác phẩm văn học, nghệ thuật, khoa học;
+ Mạo danh tác giả;
+ Công bố, phân phối
tác phẩm mà không được phép của tác giả;
+ Công bố, phân phối
tác phẩm có đồng tác giả mà không được phép của đồng tác giả đó;
+ Sửa chữa, cắt xén hoặc
xuyên tạc tác phẩm dưới bất kỳ hình thức nào gây phương hại đến danh dự và uy
tín của tác giả;
+ Sao chép tác phẩm mà
không được phép của tác giả, chủ sở hữu quyền tác giả, trừ trường hợp được sử dụng
tác phẩm đã công bố không phải xin phép theo quy định của pháp luật;
+ Làm tác phẩm phái
sinh mà không được phép của tác giả, chủ sở hữu quyền tác giả đối với tác phẩm
được dùng để làm tác phẩm phái sinh, trừ trường hợp chuyển tác phẩm sang chữ nổi
hoặc ngôn ngữ khác cho người khiếm thị;
+ Sử dụng tác phẩm mà
không được phép của chủ sở hữu quyền tác giả, không trả tiền nhuận bút, thù
lao, quyền lợi vật chất khác theo quy định của pháp luật, trừ trường hợp được sử
dụng tác phẩm đã công bố không phải xin phép theo quy định của pháp luật;
+ Cho thuê tác phẩm mà
không trả tiền nhuận bút, thù lao và quyền lợi vật chất khác cho tác giả hoặc
chủ sở hữu quyền tác giả;
+ Nhân bản, sản xuất bản
sao, phân phối, trưng bày hoặc truyền đạt tác phẩm đến công chúng qua mạng truyền
thông và các phương tiện kỹ thuật số mà không được phép của chủ sở hữu quyền
tác giả;
+ Xuất bản tác phẩm mà
không được phép của chủ sở hữu quyền tác giả;
+ Cố ý hủy bỏ hoặc làm
vô hiệu các biện pháp kỹ thuật do chủ sở hữu quyền tác giả thực hiện để bảo vệ
quyền tác giả đối với tác phẩm của mình;
+ Cố ý xóa, thay đổi
thông tin quản lý quyền dưới hình thức điện tử có trong tác phẩm.
+ Sản xuất, lắp ráp, biến
đổi, phân phối, nhập khẩu, xuất khẩu, bán hoặc cho thuê thiết bị khi biết hoặc
có cơ sở để biết thiết bị đó làm vô hiệu các biện pháp kỹ thuật do chủ sở hữu
quyền tác giả thực hiện để bảo vệ quyền tác giả đối với tác phẩm của mình.
+ Làm và bán tác phẩm
mà chữ ký của tác giả bị giả mạo.
+ Xuất khẩu, nhập khẩu,
phân phối bản sao tác phẩm mà không được phép của chủ sở hữu quyền tác giả.
Các hành vi xâm phạm quyền liên quan đến quyền tác giả
Căn cứ theo Điều 35 Luật
sở hữu trí tuệ năm 2005 (sửa đổi, bổ sung năm 2009), hành vi xâm phạm quyền liên quan bao gồm:
+ Chiếm đoạt quyền của
người biểu diễn, nhà sản xuất bản ghi âm, ghi hình, tổ chức phát sóng.
+ Mạo danh người biểu
diễn, nhà sản xuất bản ghi âm, ghi hình, tổ chức phát sóng.
+ Công bố, sản xuất và
phân phối cuộc biểu diễn đã được định hình, bản ghi âm, ghi hình, chương trình
phát sóng mà không được phép của người biểu diễn, nhà sản xuất bản ghi âm, ghi
hình, tổ chức phát sóng.
+ Sửa chữa, cắt xén,
xuyên tạc dưới bất kỳ hình thức nào đối với cuộc biểu diễn gây phương hại đến
danh dự và uy tín của người biểu diễn.
+ Sao chép, trích ghép
đối với cuộc biểu diễn đã được định hình, bản ghi âm, ghi hình, chương trình
phát sóng mà không được phép của người biểu diễn, nhà sản xuất bản ghi âm, ghi
hình, tổ chức phát sóng.
+ Dỡ bỏ hoặc thay đổi
thông tin quản lý quyền dưới hình thức điện tử mà không được phép của chủ sở hữu
quyền liên quan.
+ Cố ý huỷ bỏ hoặc làm
vô hiệu các biện pháp kỹ thuật do chủ sở hữu quyền liên quan thực hiện để bảo vệ
quyền liên quan của mình.
+ Phát sóng, phân phối,
nhập khẩu để phân phối đến công chúng cuộc biểu diễn, bản sao cuộc biểu diễn đã
được định hình hoặc bản ghi âm, ghi hình khi biết hoặc có cơ sở để biết thông
tin quản lý quyền dưới hình thức điện tử đã bị dỡ bỏ hoặc đã bị thay đổi mà
không được phép của chủ sở hữu quyền liên quan.
+ Sản xuất, lắp ráp, biến
đổi, phân phối, nhập khẩu, xuất khẩu, bán hoặc cho thuê thiết bị khi biết hoặc
có cơ sở để biết thiết bị đó giải mã trái phép một tín hiệu vệ tinh mang chương
trình được mã hoá.
+ Cố ý thu hoặc tiếp tục
phân phối một tín hiệu vệ tinh mang chương trình được mã hoá khi tín hiệu đã được
giải mã mà không được phép của người phân phối hợp pháp.
Các hành vi xâm phạm quyền đối với sáng chế, kiểu dáng công nghiệp, thiết kế bố trí:
Căn cứ quy định tại Điều
126 Luật sở hữu trí tuệ năm 2005 (sửa đổi, bổ sung năm 2009), các hành vi sau đây bị coi là xâm phạm quyền
của chủ sở hữu sáng chế, kiểu dáng công nghiệp, thiết kế bố trí:
+ Sử dụng sáng chế được
bảo hộ, kiểu dáng công nghiệp được bảo hộ hoặc kiểu dáng công nghiệp không khác
biệt đáng kể với kiểu dáng đó, thiết kế bố trí được bảo hộ hoặc bất kỳ phần nào
có tính nguyên gốc của thiết kế bố trí đó trong thời hạn hiệu lực của văn bằng
bảo hộ mà không được phép của chủ sở hữu;
+ Sử dụng sáng chế, kiểu
dáng công nghiệp, thiết kế bố trí mà không trả tiền đền bù theo quy định về quyền
tạm thời quy định tại Điều 131 của Luật sở hữu trí tuệ.
Các hành vi xâm phạm quyền đối với bí mật kinh doanh:
Căn cứ quy định Điều
127 Luật sở hữu trí tuệ năm 2005 (sửa đổi, bổ sung năm 2009), các hành vi sau đây bị coi là xâm phạm quyền
của chủ sở hữu đối với bí mật kinh doanh:
+ Tiếp cận, thu thập
thông tin thuộc bí mật kinh doanh bằng cách chống lại cách biện pháp bảo mật của
người kiểm soát hợp pháp bí mật kinh doanh đó.
+ Bộc lộ, sử dụng thông
tin thuộc bí mật kinh doanh mà không được phép của chủ sở hữu bí mật kinh doanh
đó.
+ Vi phạm hợp đồng bảo
mật hoặc lừa gạt, xui khiến, mua chuộc, ép buộc, dụ dỗ, lợi dụng lòng tin của
người có nghĩa vụ bảo mật nhằm tiếp cận, thu thập hoặc làm bộc lộ bí mật kinh
doanh;
+ Tiếp cận, thu thập
thông tin thuộc bí mật kinh doanh của người nộp đơn theo thủ tục xin cấp phép
kinh doanh hoặc lưu hành sản phẩm bằng cách chống lại các biện pháp bảo mật của
cơ quan có thẩm quyền;
+ Sử dụng, bộc lộ bí mật
kinh doanh dù đã biết hoặc có nghĩa vụ phải biết bí mật kinh doanh đó do người
khác thu được có liên quan đến một trong các hành vi kể trên;
+ Không thực hiện nghĩa
vụ bảo mật dữ liệu thử nghiệm theo quy định pháp luật.
Các hành vi xâm phạm quyền đối với nhãn hiệu:
Căn cứ quy định khoản 1
Điều 129 Luật sở hữu trí tuệ năm 2005 (sửa đổi, bổ sung năm 2009), các hành vi
sau đây bị coi là xâm phạm quyền của chủ sở hữu đối với nhãn hiệu, tên thương mại
và chỉ dẫn địa lý:
+ Sử dụng dấu hiệu trùng
với nhãn hiệu được bảo hộ cho hàng hóa, dịch vụ trùng với hàng hóa, dịch vụ thuộc
danh mục đăng ký kèm theo nhãn hiệu đó;
+ Sử dụng dấu hiệu
trùng với nhãn hiệu được bảo hộ cho hàng hóa, dịch vụ thuộc danh mục đăng ký
kèm theo nhãn hiệu đó, nếu việc sử dụng có khả năng gây nhầm lẫn về nguồn gốc
hàng hóa, dịch vụ;
+ Sử dụng dấu hiệu
trùng với nhãn hiệu được bảo hộ cho hàng hóa, dịch vụ tương tự hoặc liên quan tới
hàng hóa, dịch vụ thuộc danh mục đăng ký kèm theo nhãn hiệu đó, nếu việc sử dụng
có khả năng gây nhầm lẫn về nguồn gốc hàng hóa, dịch vụ.
+ Sử dụng dấu hiệu
tương tự với nhãn hiệu được bảo hộ cho hàng hóa, dịch vụ trùng, tương tự hoặc
liên quan tới hàng hóa dịch vụ thuộc danh mục đăng ký kèm theo nhãn hiệu đó, nếu
việc sử dụng có khả năng gây nhầm lẫn về nguồn gốc hàng hóa, dịch vụ.
+ Sử dụng dấu hiệu
trùng hoặc tương tự với nhãn hiệu nổi tiếng hoặc dấu hiệu dưới dạng dịch nghĩa,
phiên âm từ nhãn hiệu nổi tiếng cho hàng hoá, dịch vụ bất kỳ, kể cả hàng hoá, dịch
vụ không trùng, không tương tự và không liên quan tới hàng hoá, dịch vụ thuộc
danh mục hàng hoá, dịch vụ mang nhãn hiệu nổi tiếng, nếu việc sử dụng có khả
năng gây nhầm lẫn về nguồn gốc hàng hoá hoặc gây ấn tượng sai lệch về mối quan
hệ giữa người sử dụng dấu hiệu đó với chủ sở hữu nhãn hiệu nổi tiếng.
Các hành vi xâm phạm quyền đối với tên thương mại:
Căn cứ theo khoản 2 Điều
129 Luật sở hữu trí tuệ năm 2005 (sửa đổi, bổ sung năm 2009), thì mọi hành vi sử
dụng chỉ dẫn thương mại trùng hoặc tương tự với tên thương mại của người khác
đã được sử dụng trước cho cùng loại sản phẩm, dịch vụ hoặc cho sản phẩm, dịch vụ
tương tự, gây nhầm lẫn về chủ thể kinh doanh, cơ sở kinh doanh, hoạt động kinh
doanh dưới tên thương mại đó đều bị coi là xâm phạm quyền đối với tên thương mại.
Các hành vi xâm phạm quyền đối với chỉ dẫn địa lý:
Căn cứ theo khoản 3 Điều
129 Luật sở hữu trí tuệ năm 2005 (sửa đổi, bổ sung năm 2009), các hành vi sau
đây bị coi là xâm phạm quyền đối với chỉ dẫn địa lý được bảo hộ:
+ Sử dụng chỉ dẫn địa
lý được bảo hộ cho sản phẩm mặc dù có nguồn gốc xuất xứ từ khu vực địa lý mang
chỉ dẫn địa lý, nhưng sản phẩm đó không đáp ứng các tiêu chuẩn về tính chất, chất
lượng đặc thù của sản phẩm mang chỉ dẫn địa lý;
+ Sử dụng chỉ dẫn địa
lý được bảo hộ cho sản phẩm tương tự với sản phẩm mang chỉ dẫn địa lý nhằm mục
đích lợi dụng danh tiếng, uy tín của chỉ dẫn địa lý;
+ Sử dụng bất kỳ dấu hiệu
nào trùng hoặc tương tự với chỉ dẫn địa lý được bảo hộ cho sản phẩm không có
nguồn gốc từ khu vực địa lý mang chỉ dẫn địa lý đó làm cho người tiêu dùng hiểu
sai rằng sản phẩm có nguồn gốc từ khu vực địa lý đó;
+ Sử dụng chỉ dẫn địa
lý được bảo hộ đối với rượu vang, rượu mạnh cho rượu vang, rượu mạnh không có
nguồn gốc xuất xứ từ khu vực địa lý tương ứng với chỉ dẫn địa lý đó, kể cả trường
hợp có nêu chỉ dẫn về nguồn gốc xuất xứ thật của hàng hoá hoặc chỉ dẫn địa lý
được sử dụng dưới dạng dịch nghĩa, phiên âm hoặc được sử dụng kèm theo các từ
loại, kiểu, dạng, phỏng theo hoặc những từ tương tự như vậy.
Nguồn:
SoHuuTriTue.com